“Trên đường mệnh lệnh Chúa, xin dẫn con đi” (Tv 118,35)

“Trên đường mệnh lệnh Chúa, xin dẫn con đi” (Tv 118,35)

🔹 1. Bối cảnh Kinh Thánh

Câu này nằm trong Thánh vịnh 118 (hay còn gọi là Thánh vịnh 119 theo bản phân chia tiếng Anh), là một bài thơ dài nhất trong Sách Thánh, trải dài 176 câu, được chia thành 22 đoạn theo mỗi mẫu tự trong bảng chữ cái Híp-ri.
Câu 35 là một phần trong đoạn “Hê” (câu 33–40), mang nội dung của lời cầu xin vâng phục Thánh Luật Chúa một cách trọn vẹn.


🔹 2. Ý nghĩa ngôn ngữ


🔹 3. Chiếu rọi trong đời linh mục

a. Vâng phục Thánh Ý Chúa

Một linh mục là người sống không phải để thi hành ý riêng, mà là để nối dài cánh tay Chúa giữa thế gian. Câu châm ngôn này nhấn mạnh:

“Lạy Chúa, không phải con chọn con đường riêng, nhưng con xin được đi trên con đường Chúa chỉ định.”

Nó nhắc người linh mục vâng phục thánh ý Thiên Chúa qua Hội Thánh, Giám mục, sứ vụ được trao, dù đôi khi khó hiểu hay không như ý mình.


b. Tinh thần học hỏi – chiêm niệm Lời Chúa

“Đường mệnh lệnh Chúa” là đường của Kinh Thánh – Thánh ý – Lề luật yêu thương. Linh mục sống trên con đường này phải học, phải nghiền ngẫm, phải để Lời Chúa cư ngụ nơi mình.

Một linh mục không sống theo Lời Chúa thì sẽ dần bước lệch khỏi ơn gọi.


c. Sự phó thác – đồng hành

Câu “xin dẫn con đi” phản ánh một linh đạo phó thác sâu sắc:


d. Khát khao trung thành đến cùng

Không xin cho thành công, không xin cho sáng danh, nhưng chỉ xin:

“Con được đi trọn trên đường Chúa truyền.”

Đây là lý tưởng đơn sơ nhưng vô cùng cao cả: sống đúng, sống theo Chúa, không lạc hướng.


🔹 4. Ứng dụng thực tế


🔹 5. Tổng kết

Câu châm ngôn “Trên đường mệnh lệnh Chúa, xin dẫn con đi” (Tv 118,35) là một lời tuyên xưng đức tin, đức vâng phục và đức cậy sâu xa. Nó bao gồm: